Người tiên-cáo nghe như phải lẽ; Song bên đàng kia đến, bèn tra-xét người. Châm-ngôn 18:17.
Xin người đọc lưu ý cách dùng từ của tác giả mang những định nghĩa sau nhằm để hiểu rõ ý của tác giả muốn truyền đạt. Nội dung bài viết này muốn nhận biết Kinh Thánh nói gì về tín lý của Hội Thánh của Đức Chúa Trời Hiệp Hội Truyền Giáo Tin Lành Thế Giới (tôi gọi tắt là WATV theo tên trang website của họ), hay còn được biết đến với danh xưng không chính thức “Hội Thánh Đức Chúa Trời Mẹ”.
Đức Chúa Trời: tôi đề cập đến theo sự bày tỏ của Kinh Thánh có 3 Đấng – Đức Cha, Đức Con và Đức Thánh Linh khi dùng từ “Đức Chúa Trời” nói chung. Họ là 3 Đấng trong Một Đức Chúa Trời. Nhưng không thể đánh đồng Đức Cha là Đức Con cũng như Đức Thánh Linh là Đức Con. Họ là ba nhân vật. Không phải là một nhân vật đóng ba vai trò khác nhau.
- A. Liệu kinh thánh có chia ra 3 thời đại – Đức Cha, Đức Con và Đức Thánh Linh?
- B. Thời đại của Đấng Christ.
- C. Vai trò của Đức Thánh Linh với vương quyền và vương quốc Đấng Christ
- D. Vậy Vì Cớ Làm Sao Kinh Thánh Lại Đề Cập Đến 3 Đấng Khi Không Phân Chia Thời Kỳ – Đức Cha – Đức Con – Đức Thánh Linh?
- E. Lời của Đức Chúa Trời được phán dạy qua hai thời kỳ.
- Kết Luận
A. Liệu kinh thánh có chia ra 3 thời đại – Đức Cha, Đức Con và Đức Thánh Linh?
Kinh Thánh không chia ra ba thời đại như WATV khẳng định, khi xem toàn bài viết[1] của họ cũng không có một đoạn Kinh Thánh cụ thể chỉ ra sự phân chia này.
Lưu ý: cốt để cho tín lý của WATV tồn tại và có lý họ buộc phải chia làm ba thời đại để thuyết phục người nghe về thời đại “thánh linh An Xang Hồng”. Điểm thú vị là họ không xác định mỗi thời đại có hiệu lực từ đâu tới đâu. Có chăng là thời đại Đức Chúa Cha từ sáng thế đến Đấng Christ. Nhưng từ Đấng Christ đến thánh linh An Xang Hồng thì không xác định. WATV áp dụng các câu Kinh Thánh mà không màn đến mạch văn và ý muốn nói của chính tác giả đã viết (là Đức Chúa Trời) mà áp đặt ý tưởng của WATV một cách vô tội vạ. Nên tôi chỉ trưng một số câu Kinh Thánh tập trung vào mạch văn và ý định của Đức Chúa Trời thì tự khắc tín lý này sẽ tan chảy trong lòng người nghe để có sự phân biệt.
B. Thời đại của Đấng Christ.
Từ đầu sách Mathiơ đến cuối chúng ta thấy tác giả rao thông điệp “nước thiên đàng” hay “nước Đức Chúa Trời” đang đến gần. Từ nước hay vương quốc[2] trong Kinh Thánh tiếng Hy Lạp là βασιλεία – basileia mang nghĩa thứ nhất là vương quyền, sự cai trị của vua và sự trị vì. Thứ hai mang nghĩa địa phận của sự trị vì, vương quốc.[3] Tùy theo mạch văn mà nghĩa thứ nhất hay thứ hai được áp dụng. Hầu hết thì nghĩa thứ nhất luôn được dùng trước, nghĩa là vương quyền.
Như vậy nói về sự trị vì của Đức Chúa Trời thì Ngài cai trị trên vương quốc (thế gian lẫn thuộc linh) thì từ đầu sáng thế đến tận thế thì vương quyền và vương quốc đều thuộc về Ngài. Vậy khi Mathiơ nói nước Đức Chúa Trời đang đến gần. Thì có thể nhận biết rằng Đức Chúa Trời đang rao báo chính Con một của Ngài là Đức Chúa Jêsus Christ sắp lên cầm quyền cả vương quyền và vương quốc. Xem đoạn Kinh Thánh dưới đây.
32 Con trai ấy sẽ nên tôn trọng, được xưng là Con của Đấng Rất Cao; và Chúa, là Đức Chúa Trời, sẽ ban cho Ngài ngôi Đa-vít là tổ phụ Ngài. 33 Ngài sẽ trị vì (βασιλεία – basileia) đời đời nhà Gia-cốp, nước (βασιλεία – basileia) Ngài vô cùng. (Lu-ca 1:32-33)
18 Đức Chúa Jêsus đến gần, phán cùng môn đồ như vầy: Hết cả quyền phép ở trên trời và dưới đất đã giao cho ta.19 Vậy, hãy đi dạy dỗ muôn dân, hãy nhân danh Đức Cha, Đức Con, và Đức Thánh Linh mà làm phép báp-têm cho họ, 20 và dạy họ giữ hết cả mọi điều mà ta đã truyền cho các ngươi. Và nầy, ta thường ở cùng các ngươi luôn cho đến tận thế. (Ma-thi-ơ 28:18-20)
Sau khi sống lại từ trong kẻ chết Đấng Christ tuyên bố Ngài nắm giữ thẩm quyền tối cao trên trời lẫn dưới đất – vương quyền. Dựa trên thẩm quyền này mà Ngài ra mạng lịnh mà mọi người thường gọi là đại mạng lịnh về vương quốc của Ngài. Đấng Christ cho biết mạng lịnh này phải được thực thi cho đến lúc tận thế. Mạch văn này còn là mạch văn của nước Đức Chúa Trời. Có nghĩa là sự cầm quyền cai trị của Ngài cho đến lúc tận thế. Vì Công Vụ Các Sứ Đồ 1:3 cho biết Ngài phán bảo các Sứ Đồ 40 ngày về nước (basileia) Đức Chúa Trời. Và mạch văn này rơi vào khoảng thời gian 40 ngày này. 1 Cô-rinh-tô 15:24-26 cũng cho thấy sự cầm quyền này có hiệu lực cho đến tận thế.
24 Kế đó, cuối cùng sẽ đến, là lúc Ngài sẽ giao nước (basileia danh từ) lại cho Đức Chúa Trời là Cha, sau khi Ngài đã phá diệt mọi đế quốc, mọi quyền cai trị, và mọi thế lực; 25 vì Ngài phải cầm quyền (βασιλεύω-basileuo động từ) cho đến chừng đặt những kẻ thù nghịch dưới chân mình. (1 Cô-rinh-tô 15:24-25)
Nếu dựa trên vai trò cứu chuộc của Ngôi Thứ Hai của Đức Chúa Trời tức là Đức Chúa Con, thì chúng ta ta đang sống dưới sự trị vì và vương quốc của Đấng Christ không phải của Đức Thánh Linh. Đức Thánh Linh được sai hay ban xuống thế gian để cự ngụ trong người tin theo Đức Chúa Jêsus Christ dưới sự trị vị và vinh hiển của Đấng Christ (Giăng 7:37-39; 16:7; Công Vụ 2:32-33).
Vương quyền và vương quốc này đã được nói tiên tri trong sách của Tiên Tri Đa-ni-ên rằng “Ta lại nhìn xem trong những sự hiện thấy ban đêm, nầy, có một người giống như con người đến với những đám mây đến trời; người tới đến Ðấng Thượng Cổ và bị dẫn đến trước mặt Ngài.14 Người đến ban cho quyền thế, vinh hiển, và nước; hầu cho hết thảy các dân, các nước, các thứ tiếng đều hầu việc người. Quyền thế người là quyền thế đời đời chẳng qua đi, và nước người không bao giờ phải hủy phá”. (Đa-ni-ên 7:13-14). Đức Chúa Jêsus Christ sau khi từ kẻ chết sống lại tuyên bố “mọi sự đã chép về ta trong luật pháp Môi-se, các sách tiên tri, cùng các thi thiên phải được ứng nghiệm” Luca 24:44. Do đó dựa trên việc làm và lời nói của Đấng Christ mà chúng ta có thể khẳng định lời tiên tri của Đa-ni-ên không thể chỉ đến một ai khác hơn Đức Chúa Jêsus Christ khi đối chiếu với Đa-ni-ên 2:44. Vì cả vương quyền và vương quốc của Đức Chúa Trời phải xuất hiện trong đế chế thứ tứ tức là Lã Mã (Rôma) để cho lời Đức Chúa Trời không trở nên vô ích. Lưu ý rằng khi vương quyền và vương quốc này đã được lập thì Đấng có thẩm quyền tối cao này không ai khác hơn là Đức Chúa Jêsus Christ. Do đó mọi kẻ đến sau Đức Chúa Jêsus Christ tuyên bố khác hơn thay vì chịu phục thẩm quyền của Đức Chúa Jêsus Christ đều là kẻ thù của Ngài. Và bên ngoài vương quốc của Đấng Christ thì sự cứu rỗi không tồn tại.
8 Nhưng nói về Con thì lại phán rằng: Hỡi Đức Chúa Trời, ngôi Chúa còn mãi đời nọ qua đời kia, Quyền bính của nước (basileia) Chúa là quyền bính ngay thẳng. (Hê-bơ-rơ 1:8)
12 còn như Đấng nầy, đã vì tội lỗi dâng chỉ một của lễ, rồi ngồi đời đời bên hữu Đức Chúa Trời,13 từ rày về sau đương đợi những kẻ thù nghịch Ngài bị để làm bệ dưới chân Ngài vậy. (Hê-bơ-rơ 10:12-13)
27 Còn như những kẻ nghịch cùng ta, không muốn ta cai trị (βασιλεύω-basileuo động từ) họ, hãy kéo họ đến đây, và chém đi trước mặt ta. (Lu-ca 19:27)
12 Hãy tạ ơn Đức Chúa Cha, Ngài đã khiến anh em có thể dự phần cơ nghiệp của các thánh trong sự sáng láng: 13 Ngài đã giải thoát chúng ta khỏi quyền của sự tối tăm, làm cho chúng ta dời qua nước (basileia) của Con rất yêu dấu Ngài, 14 trong Con đó chúng ta có sự cứu chuộc, là sự tha tội. (Cô-lô-se 1:12-14)
Với những dẫn chứng trên cho thấy thời kỳ trị vì của Đấng Christ vẫn không thay đổi. Thì sự cứu rỗi chỉ có thể được tìm thấy trong Đức Chúa Jêsus Christ mà thôi như trên có nói rằng “…làm cho chúng ta dời qua nước (basileia) của Con rất yêu dấu Ngài, trong Con đó chúng ta có sự cứu chuộc, là sự tha tội”. Thời đại mà con người thật sự phải chịu phục thẩm quyền tối cao không ai khác hơn là Đức Chúa Jêsus Christ. Mọi hành động soán ngôi của Đấng Christ cần một năng lực đặc biệt như chính Đấng Christ đã loại quyền cai trị của Satan để cứu người có tội.
29 Hay là, có lẽ nào, ai vào nhà một người mạnh sức để cướp lấy của, mà trước không trói người mạnh sức ấy sao? Phải trói người rồi mới cướp của nhà người được. (Ma-thi-ơ 12:29)
Bất kỳ ai tuyên bố sự cứu rỗi chỉ được tìm thấy trong người đó thì cần phải chính minh năng lực đó. Nhưng sự thật hiển nhiên rằng không ai khác có khả năng đó vì Đức Chúa Trời toàn năng là Đấng gìn giữ chiên của Ngài.
27 Chiên ta nghe tiếng ta, ta quen nó, và nó theo ta. 28 Ta ban cho nó sự sống đời đời; nó chẳng chết mất bao giờ, và CHẲNG AI CƯỚP NÓ KHỎI TAY TA. 29 Cha ta là Đấng lớn hơn hết đã cho ta chiên đó, và CHẲNG AI CƯỚP NỔI CHIÊN ĐÓ KHỎI TAY CHA.30 Ta với Cha là một. (Giăng 10:27-30)
Đạo Đấng Christ không phải được dựa trên nền tảng là sự dạy dỗ mà là trên sự kiện lịch sử có thật rằng Đấng Christ đã bị đóng đinh trên thập tự, bị chôn và sau ba ngày sống lại từ trong kẻ chết.
14 LẠI NẾU ĐẤNG CHRIST ĐÃ CHẲNG SỐNG LẠI, THÌ SỰ GIẢNG DẠY của chúng tôi RA LUỐNG CÔNG, và đức tin anh em cũng VÔ ÍCH. (1 Cô-rinh-tô 15:14)
Kể từ sự kiện này chưa có một ai từ kẻ chết sống lại giống như Đấng Christ để chứng minh lời nói của mình. Nhân vật mà WATV đang cố thuyết phục mọi người cũng không nằm ngoài con đường mà cả thế gian phải đi. Duy chỉ một mình Đức Chúa Jêsus Christ là ngoại lệ.
C. Vai trò của Đức Thánh Linh với vương quyền và vương quốc Đấng Christ
Vậy Ngôi Thứ Ba tức là Đức Thánh Linh đóng vai trò gì trong công cuộc cứu chuộc loài người trong thời đại của Đấng Christ? Chúng ta có thể bàn vấn đề này với độ dày của một quyển sách và nó là một chủ đề nghiên cứu riêng biệt. Nhưng tôi sẽ nói ngắn gọn như sau.
Vai trò của Đức Thánh Linh không phải để lập thêm một vương quyền và vương quốc mới hay thời đại khác. Và trở nên Đấng cứu rỗi khác ngoài Đấng Christ, hay kêu gọi tin vào một Đấng nào khác hơn Đức Chúa Jêsus Christ, người đã chết trên thập tự và sống lại sau ba ngày. Đấng Christ nói về vai trò của Ngôi Thứ Ba như vầy.
7 Dầu vậy, ta nói thật cùng các ngươi: Ta đi là ích lợi cho các ngươi; vì nếu ta không đi, Đấng Yên ủi sẽ không đến cùng các ngươi đâu; song nếu ta đi, thì ta sẽ sai Ngài đến. (Giăng 16:7)
12 Ta còn có nhiều chuyện nói với các ngươi nữa; nhưng bây giờ những điều đó cao quá sức các ngươi.13 Lúc nào Thần lẽ thật sẽ đến, thì Ngài dẫn các ngươi vào mọi lẽ thật; vì Ngài không nói tự mình, nhưng nói mọi điều mình đã nghe, và tỏ bày cho các ngươi những sự sẽ đến.14 Ấy chính Ngài sẽ làm sáng danh ta, vì Ngài sẽ lấy điều thuộc về ta mà rao bảo cho các ngươi.15 Mọi sự Cha có, đều là của ta; nên ta nói rằng Ngài sẽ lấy điều thuộc về ta mà rao bảo cho các ngươi vậy. (Giăng 16:12-15)
26 Khi nào Đấng Yên Ủi sẽ đến, là Đấng ta sẽ bởi Cha sai xuống, tức là Thần lẽ thật ra từ Cha, ấy chính Ngài sẽ làm chứng về ta. (Giăng 15:26)
Xin chú ý thật kỹ vào lời Đấng Christ đã phán bên trên và ghi chú lấy những điều sau.
Lời hứa này dành cho ai? Cho các Sứ Đồ đang ở cùng Đấng Christ vì lúc này Ngài chưa lên thập tự. Vậy Đức Thánh Linh phải giáng lâm trong đời của ai? Các bạn tự trả lời lấy. Nhưng hãy thận trọng với câu trả lời của mình vì những lý do sau.
- Nếu Đức Thánh Linh không đến trong đời các Sứ Đồ thì Đấng Christ là kẻ nói dối. Nếu Đức Thánh Linh đến trong đời các Sứ Đồ thì ai đó tuyên bố Đức Thánh Linh đến sau thời các Sứ Đồ là kẻ nói dối. Nếu Đấng Christ không thể nào trở thành kẻ dối trá thì “thánh linh” tự xưng đến sau đời các Sứ Đồ phải là kẻ dối trá.
- Nếu chúng ta tin những gì Đấng Christ đã phán là đúng thì không rơi vào tội phạm thượng. Bằng không hãy chịu trách nhiệm lời nói của mình nơi ngày phán xét Mathiơ 12:36-37.
- Vì thật sự quan ngại của Sứ Đồ Phao-lô không phải là không có căn cứ. “Vì về anh em, tôi rất sốt sắng như sự sốt sắng của Đức Chúa Trời, bởi tôi đã gả anh em cho một chồng mà thôi, dâng anh em như người trinh nữ tinh sạch cho Đấng Christ. 3 Nhưng tôi ngại rằng như xưa Ê-va bị cám dỗ bởi mưu chước con rắn kia, thì ý tưởng anh em cũng hư đi, mà dời đổi lòng thật thà tinh sạch đối với Đấng Christ chăng. 4 Vì nếu có người đến giảng cho anh em một Jêsus khác với Jêsus chúng tôi đã giảng, hoặc anh em nhận một Thánh Linh khác với Thánh Linh anh em đã nhận, hoặc được một Tin lành khác với Tin lành anh em đã được, thì anh em chắc dung chịu!” (2 Cô-rinh-tô 11:2-4)
Đức Thánh Linh dẫn các Sứ Đồ vào mọi lẽ thật. Lẽ thật nào? Lẽ thật thuộc về Đấng Christ mà rao bảo cho các Sứ Đồ. Nếu lời của Đấng Christ là đúng thì mọi lời đã phán cho các Sứ Đồ bởi Đức Thánh Linh đã được hoàn thành và ngày này không còn có sự bày tỏ hay khải tượng nào mới nữa. Dành cho những ai tin vào sự bày tỏ hay khải tượng mới về lời Đức Chúa Trời ngày nay, hãy thử trả lời câu hỏi sau đây.
- Nếu vẫn còn có sự bày tỏ lẽ thật mới ngày này, thì điều đó đồng nghĩa Đức Thánh Linh và Đức Chúa Jêsus Christ rơi vào hai sự cáo buộc:
- 1 Đấng Christ là kẻ nói dối vì Ngài hứa cùng các Sứ Đồ rằng Đức Thánh Linh sẽ dẫn HỌ VÀO MỌI (HẾT – TẤT CẢ) LẼ THẬT VỀ ĐẤNG CHRIST, mà thực tế Đức Thánh Linh vẫn còn bày tỏ lẽ thật mới ngày nay.
- 2 Đức Thánh Linh đã không hoàn thành công việc như lời Đấng Christ đã phán, đồng nghĩa Ngài thất bại. Liệu sự bày tỏ lẽ thật mới có còn ngày nay?
- Tôi chọn giải pháp thứ 3 là kẻ nào tự xưng có lẽ thật mới để bày tỏ ngày này từ Đức Thánh Linh hay Đấng Christ hay Đức Chúa Trời là kẻ nói dối.
Đấng Christ nhấn mạnh rằng Đức Thánh Linh sẽ làm sáng danh chính mình Ngài và chỉ rao bảo những gì mà Đức Thánh Linh đã nghe. Đức Thánh Linh không tự mình nói điều chi mà không thuộc về Đấng Christ.
- Nếu lời này là đúng. Thì nhiệm vụ của Đức Thánh Linh trong sự trị vì của Đấng Christ là làm sáng danh Ngôi Thứ Hai là Đức Chúa Con. Không phải một danh nào khác. Bởi cớ đó mà Đức Thánh Linh phán bởi Phi-e-rơ rằng:
- Bấy giờ Phi-e-rơ, đầy dẫy Đức Thánh Linh, nói rằng: Hỡi các quan và các trưởng lão, 9 nếu ngày nay chúng tôi bị tra hỏi vì đã làm phước cho một người tàn tật, lại hỏi chúng tôi thể nào người đó được lành, 10 thì hết thảy các ông, và cả dân Y-sơ-ra-ên đều khá biết, ấy là nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ ở Na-xa-rét, Đấng mà các ông đã đóng đinh trên thập tự giá, và Đức Chúa Trời đã khiến từ kẻ chết sống lại, ấy là nhờ Ngài mà người nầy được lành mạnh hiện đứng trước mặt các ông. 11 Jêsus nầy là hòn đá bị các ông xây nhà bỏ ra, rồi trở nên hòn đá góc nhà. 12 Chẳng có sự cứu rỗi trong đấng nào khác; vì ở dưới trời, chẳng có danh nào khác ban cho loài người, để chúng ta phải nhờ đó mà được cứu. (Công-vụ Các Sứ Đồ 4:8-12)
- Danh được ban cho loài người ở dưới trời này được Đức Chúa Trời làm chứng cùng Đức Thánh Linh KHÔNG THỂ NÀO KHÁC HƠN LÀ JÊSUS CHRIST. Vì chỉ có một Đức Chúa Trời, và chỉ có một Đấng Trung bảo ở giữa Đức Chúa Trời và loài người, tức là Đức Chúa Jêsus Christ, là người; Ngài vốn có hình Đức Chúa Trời, song chẳng coi sự bình đẳng mình với Đức Chúa Trời là sự nên nắm giữ; chính Ngài đã tự bỏ mình đi, lấy hình tôi tớ và trở nên giống như loài người; Ngài đã hiện ra như một người, tự hạ mình xuống, vâng phục cho đến chết, thậm chí chết trên cây thập tự. Cũng vì đó nên Đức Chúa Trời đã đem Ngài lên rất cao, và ban cho Ngài danh trên hết mọi danh, hầu cho nghe đến danh Đức Chúa Jêsus, mọi đầu gối trên trời, dưới đất, bên dưới đất, thảy đều quì xuống, và mọi lưỡi thảy đều xưng Jêsus Christ là Chúa, mà tôn vinh Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Cha. (1 Ti-mô-thê 2:5) (Phi-líp 2:6-11) ĐỨC THÁNH LINH CHỈ LÀM CHỨNG VỀ ĐỨC CHÚA JÊSUS CHRIST MÀ THÔI. KHÔNG PHẢI CHO MỘT AI KHÁC!
Những ai đang tin vào bất kỳ ai khác hơn những gì Đấng Christ đã phán xin hãy ngẫm nghĩ lại và suy kỹ về chức vụ của Đức Thánh Linh để không bị lừa dối. Thật lời Đức Thánh Linh đã phán bởi Sứ Đồ Phao-lô thật đúng!
3 Nhưng tôi ngại rằng như xưa Ê-va bị cám dỗ bởi mưu chước con rắn kia, thì ý tưởng anh em cũng hư đi, mà dời đổi lòng thật thà tinh sạch đối với Đấng Christ chăng. 4 Vì nếu có người đến giảng cho anh em một Jêsus khác với Jêsus chúng tôi đã giảng, hoặc anh em nhận một Thánh Linh khác với Thánh Linh anh em đã nhận, hoặc được một Tin lành khác với Tin lành anh em đã được, thì anh em chắc dung chịu! (2 Cô-rinh-tô 11:3-4)
6 Tôi lấy làm lạ cho anh em đã vội bỏ Đấng gọi anh em bởi ơn Đức Chúa Jêsus Christ, đặng theo tin lành khác.7 Thật chẳng phải có tin lành khác, nhưng có mấy kẻ làm rối trí anh em, và muốn đánh đổ Tin lành của Đấng Christ.8 Nhưng nếu có ai, hoặc chính chúng tôi, hoặc thiên sứ trên trời, truyền cho anh em một tin lành nào khác với Tin lành chúng tôi đã truyền cho anh em, thì người ấy đáng bị a-na-them!9 Tôi đã nói rồi, nay lại nói lần nữa: Nếu ai truyền cho anh em một tin lành nào khác với Tin lành anh em đã nhận, thì người ấy đáng bị a-na-them! (Ga-la-ti 1:6-9)
D. Vậy Vì Cớ Làm Sao Kinh Thánh Lại Đề Cập Đến 3 Đấng Khi Không Phân Chia Thời Kỳ – Đức Cha – Đức Con – Đức Thánh Linh?
Kinh Thánh nói về ba Đấng thì không có nghĩa là nói về ba thời đại. Đó là một sự nhận định chủ quan khi cho rằng có ba thân vị hay ngôi vị của Đức Chúa Trời thì phải có ba thời kỳ.
Khi nói đến Đức Chúa Trời ba ngôi vị (Kinh Thánh không dùng thuật ngữ này, nhưng về mặt khái niệm thì Kinh Thánh có nói đến) chúng ta đang tiếp cận công cuộc cứu chuộc loài người của Đức Chúa Trời thông qua các công việc khác nhau được thực hiện bởi các thân vị khác nhau của Đức Chúa Trời trước khi sáng thế và xuyên suốt lịch sử loài người từ Sáng Thế Ký đến tận thế. Chúng ta không thể tìm thấy sự phân biệt rõ rệt thời kỳ nào do Đấng nào làm việc. Ngược lại sự quan sát từ Sáng Thế Ký cho đến Khải Huyền cho thấy cả ba Đấng luôn xuất hiện và làm việc những công việc khác nhau bởi những vai trò khác nhau cùng một lúc.
Do đó chúng ta thấy Đức Chúa Trời có phân biệt thời kỳ theo nghĩa công việc và vai trò. Nhưng chưa bao giờ Kinh Thánh bày tỏ một thời kỳ cứu rỗi của Đức Cha rồi đến Đức Con rồi đến Thánh Linh như WATV và một số người khác tin. Ví dụ dễ thấy nhất là về thẩm quyền lời phán dạy của Đức Chúa Trời.
E. Lời của Đức Chúa Trời được phán dạy qua hai thời kỳ.
4 Đức Chúa Jêsus đáp: Có lời chép rằng: Người ta sống chẳng phải chỉ nhờ bánh mà thôi, song nhờ mọi lời nói ra từ miệng Đức Chúa Trời. (Ma-thi-ơ 4:4)
Câu Kinh Thánh này luôn luôn đúng từ A-đam cho đến tận thế rằng loài người phải sống nhờ mọi lời của Đức Chúa Trời. Tuy nhiên lời phán ra từ miệng Đức Chúa Trời lại được chính Đức Chúa Trời chia làm hai thời kỳ. Bởi đó mà người thời nào sẽ sống bởi “miệng” của Đức Chúa Trời thời đó.
1 Đời xưa, Đức Chúa Trời đã dùng các đấng tiên tri phán dạy tổ phụ chúng ta nhiều lần nhiều cách,2 rồi đến những ngày sau rốt nầy, Ngài phán dạy chúng ta bởi Con Ngài, là Con mà Ngài đã lập lên kế tự muôn vật, lại bởi Con mà Ngài đã dựng nên thế gian; (Hê-bơ-rơ 1:1-2)
1. Từ A-đam Cho Đến Đấng Christ.
Đức Chúa Trời đã chia ra lời phán dạy của Ngài thông qua các Đấng tiên tri là thời kỳ ban đầu. Chúng ta ta có thời kỳ này bắt đầu từ A-đam cho đến Đấng Christ. Trong thời kỳ này chúng ta có thể chia ra từ A-đam cho đến Môi-se và từ Môi-se cho đến Đấng Christ như Sứ Đồ Phao-lô có chia ra luận về luật pháp Môi-se (Rô-ma 5:14), tôi không đi sâu vào phần này vì chủ đề này dành cho một dịp khác.
Kinh Thánh Cựu Ước luôn chỉ đến Đấng Christ là nhân vật cuối cùng trong kỳ ngày sau rốt khi Ngài làm trọn mọi lời tiên tri chỉ về Ngài. Đấng Christ kết luận nội dung Cựu Ước như vầy.
16 Luật pháp và các lời tiên tri có đến đời Giăng mà thôi; từ đó, tin lành của nước Đức Chúa Trời được truyền ra, và ai nấy dùng sức mạnh mà vào đó. (Lu-ca 16:16)
44 Đoạn, Ngài phán rằng: Ấy đó là điều mà khi ta còn ở với các ngươi, ta bảo các ngươi rằng mọi sự đã chép về ta trong luật pháp Môi-se, các sách tiên tri, cùng các thi thiên phải được ứng nghiệm.45 Bấy giờ Ngài mở trí cho môn đồ được hiểu Kinh thánh.46 Ngài phán: Có lời chép rằng Đấng Christ phải chịu đau đớn dường ấy, ngày thứ ba sẽ từ kẻ chết sống lại,47 và người ta sẽ nhân danh Ngài mà rao giảng cho dân các nước sự ăn năn để được tha tội, bắt đầu từ thành Giê-ru-sa-lem. (Lu-ca 24:44-47)
2. Từ Đấng Christ Cho Đến Tận Thế
Đức Chúa Trời chia thời kỳ sau rốt nghĩa là cuối cùng vì cớ Đức Chúa Trời phán dạy loài người qua con một của Ngài tức là Đức Chúa Jêsus Christ. Do đó cho thấy ý định của Đức Chúa Trời chỉ muốn loài người tiếp nhận và vâng phục lời phán dạy của Ngài thông qua DUY NHẤT ĐỨC CHÚA JÊSUS CHRIST.
5 Đang khi người còn nói, bỗng chúc có một đám mây sáng rực che phủ những người ở đó; và có tiếng từ trong mây phán rằng: Nầy là Con yêu dấu của ta, đẹp lòng ta mọi đường; hãy nghe lời Con đó! (Ma-thi-ơ 17:5)
30 Vậy thì, Đức Chúa Trời đã bỏ qua các đời ngu muội đó, mà nay biểu hết thảy các người trong mọi nơi đều phải ăn năn,31 vì Ngài đã chỉ định một ngày, khi Ngài sẽ lấy sự công bình đoán xét thế gian, bởi Người Ngài đã lập, VÀ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐÃ KHIẾN NGƯỜI TỪ KẺ CHẾT SỐNG LẠI, ĐỂ LÀM CHỨNG CHẮC VỀ ĐIỀU ĐÓ CHO THIÊN HẠ… (Công-vụ Các Sứ Đồ 17:30-31)
Thẩm quyền lời của Đấng Christ có giá trị đến ngày phán xét hay tận thế.
44 Tuy vậy, Đức Chúa Jêsus cất tiếng phán rằng: Ai tin ta, chẳng phải tin ta, nhưng tin Đấng đã sai ta đến. 45 Còn ai thấy ta, là thấy Đấng đã sai ta đến. 46 Ta là sự sáng đã đến thế gian, để ai tin ta, chẳng ở nơi tối tăm nữa. 47 Lại nếu kẻ nào nghe lời ta mà không vâng giữ, ấy chẳng phải ta xét đoán kẻ đó; vì ta đến chẳng để xét đoán thế gian, nhưng để cứu chuộc. 48 Người nào bỏ ta ra và không nhận lãnh lời ta, đã có kẻ xét đoán rồi; LỜI TA ĐÃ RAO GIẢNG, CHÍNH LỜI ĐÓ SẼ XÉT ĐOÁN HỌ NƠI NGÀY SAU CÙNG. 49 Bởi ta chẳng nói theo ý riêng ta; nhưng Cha sai ta đến, đã truyền lịnh cho ta phải nói điều chi và phải nói thể nào. 50 Ta biết mạng lịnh Cha, ấy là sự sống đời đời. Vậy, những điều ta nói, thì nói theo như Cha ta đã dặn. (Giăng 12:44-50)
Vài điều cần khắc cốt ghi tâm dựa vào đoạn Kinh Thánh trên sau đây:
Thứ nhất, đức tin vào Đức Chúa Trời từ sáng thế cho đến tận thế vẫn không thay đổi. Chỉ khác biệt là cách con người tiếp cận với nhân tố trung chuyển lời Đức Chúa Trời để sinh ra đức tin đó. Trong trường hợp này con người cần tin lời Đức Chúa Trời được phán thông qua Đấng Christ để nhận sự sống đời đời. Do đó việc tin vào Đấng Christ là điều không thể loại bỏ và là điều kiện tiên quyết. Bởi cớ đó không thể tuyên bố tôi tin Đức Chúa Trời nhưng không tin vào Đấng Christ thì cũng vô ích. Xem thêm Giăng 6:29; 14:1; Công Vụ Các Sứ Đồ 16:34; Tít 3:8; 1 Phi-e-rơ 1:21; 1 Giăng 5:10.
Thứ hai, đức tin vào Đấng Christ để được cứu từ sự tối tăm qua sự sáng có hiệu lực cho đến tận thế. Vậy khi tuyên bố lời này Đức Chúa Jêsus Christ LOẠI BỎ HẾT THẢY NHỮNG NGƯỜI ĐẾN SAU NGÀI TỰ XƯNG LÀ ĐẤNG CỨU RỖI. Nên nhớ khi Ngài nói điều này thì Ngài vẫn chưa chết trên thập tự giá. Nhưng về sau, Ngài chết, được chôn và sống lại sau 3 ngày. Nào có người nào chứng minh lời mình nói và tuyên bố của mình như Đức Chúa Jêsus Christ không? Bạn nghĩ sao? Tôi thà đi theo một người mà lời tuyên bố đã được chứng minh qua cách này vì người này vượt khỏi sự chết đến sự sống thì có thể cứu tôi như lời tuyên bố.
Thứ ba, mọi lời Đức Chúa Jêsus Christ phán, phán như thế nào và nói lời gì? Đều là đến từ Đức Chúa Cha và nó là MẠNG LỊNH MANG GIÁ TRỊ SỰ SỐNG ĐỜI VÀ THẨM QUYỀN TỐI CAO. Ai không muốn tiếp nhận, thì chính những LỜI NGÀI ĐÃ RAO GIẢNG SẼ XÉT ĐOẠN HỌ NƠI NGÀY SAU CÙNG. Nào hãy nghe và hiểu thấu điều này. Các bạn sẽ không bị phán xét dựa trên lời tôi, hay Hội Thánh, hay hội trưởng, hay giáo hoàng, hay mục sư… nói. Nhưng các bạn sẽ phải chịu phán xét dựa trên LỜI ĐẤNG CHRIST ĐÃ PHÁN. Điều này cho thấy ngoài Đức Chúa Jêsus Christ không còn một người nào đủ tư cách trở thành người phát ngôn cho Đức Chúa Trời.
Nếu chúng ta thắc mắc rằng Đấng Christ chưa hề chép một sách nào để lưu lại. Vậy lấy đâu ra lời của Ngài để mà tin và vâng phục? Đó là lý do chức vụ của các Sứ Đồ tồn tại mà đại mạng lịnh có nói đến.
Kết Luận
Kinh Thánh không chia ra làm 3 thời đại như WATV nêu. Đức Thánh Linh của Đấng Christ không hề làm chứng khác hơn gì Đấng Christ đã phán cho Ngài. Đức Thánh Linh cũng không buộc người tội nhân phải tin vào Ngài là Đấng cứu rỗi nhưng phải tin vào Đức Chúa Jêsus Christ. Đức Thánh Linh loại hết ngoại trừ một mình Đức Chúa Jêsus Christ là Đấng cứu rỗi. Đức Chúa Jêsus Christ hiện đang cầm quyền cai trị trên vương quốc của Ngài và chúng ta đã ở trong thời kỳ trị vì của Ngài.
Những ai đang tin vào bất cứ người nào khác hơn Đức Chúa Jêsus Christ cần phải ăn năn và chịu phép báp-têm để được sự tha thứ tội lỗi và trở nên con cái của Đức Chúa Trời.
Tác Giả: Trần Hồng Ân
[1] WATV/Lẽ Thật Sự Sống/Đấng Christ Tái Lâm
[2] Bản dịch 2011
[3] Arndt, William, Frederick W. Danker, Walter Bauer, and F. Wilbur Gingrich. A Greek-English Lexicon of the New Testament and Other Early Christian Literature. Chicago: University of Chicago Press, 2000.
Tham khảo thêm bài viết Sự Quan Hệ Giữa Nước Đức Chúa Trời Và Hội Thánh.